一开始说陪你到老的人现在他还在吗
NGƯỜI THỀ ƯỚC CÙNG BẠN GIÀ ĐI, GIỜ Ở ĐÂU?
Lời thơ như tiếng vọng từ thuở nếm mật nằm gai, nơi tình nghĩa đồng cam cộng khổ từng sâu sắc như trời biển. Nhưng khi vinh hoa rực rỡ, lòng người lại đổi thay, tựa như Phạm Lãi bên Việt Vương Câu Tiễn, chung lưng vượt gian khó rồi cũng đến ngày thành “vô dụng.”
Những lời thề nguyền từng vang vọng giờ chỉ còn là bóng hình nhạt nhòa, tựa bông tuyết tan dưới ánh mặt trời. Tình nghĩa, dù sâu đậm đến đâu, cũng khó tránh khỏi lụi tàn khi tham vọng che khuất nhân tình.
能不能不要急着融化
总是想起你说过的话
才觉得自己太傻
是不是你已忘了曾经的话
才会将我丢在天涯
一开始说陪你到老的人
现在他还在吗
是不是承诺总经不起风吹雨打
所以你才转身退下
你还记不记得我是你最美的花
还记不记得我的长发
如果有一天我已白了头发
你的誓言 你还记得吗
是谁说我是最美的花
是谁撩动过我的长发
如果我们的爱是风中雪花
能不能不要急着融化
一开始说陪你到老的人
现在他还在吗
是不是承诺总经不起风吹雨打
所以你才转身退下
你还记不记得我是你最美的花
还记不记得我的长发
如果有一天我已白了头发
你的誓言 你还记得吗
一开始说陪你到老的人
现在他还在吗
是不是身边已有了现在的她
对她说了同样的话
如果我真的是你最美的花
你怎么能忍心退下
如果有一天你也白了头发 [1-2]
是否还记得 我是你最美的花
TẠM DỊCH
Có thể nào đừng vội tan,
Nhớ lời anh nói miên man năm nào.
Ngỡ tình sâu, hóa chiêm bao,
Người đi bỏ lại ngọt ngào phôi pha.
Năm xưa thề hẹn mặn mà,
Giờ đây anh ở đâu xa chốn này?
Lời yêu nào chịu gió lay,
Hay anh đã chọn bàn tay khác rồi?
Còn chăng bóng dáng em thôi,
Tóc dài, hoa nở giữa trời ngày xưa?
Nếu mai sương nhuộm tóc thưa,
Anh còn nhớ trọn lời thề ngày nao?
Ai khen em thắm sắc đào,
Ai từng vuốt nhẹ mái đầu mượt tơ?
Nếu tình như tuyết hững hờ,
Xin đừng tan biến, xin chờ cùng nhau.
Ngày xưa thề mãi bạc đầu,
Giờ đây anh đã quên câu ngọt ngào?
Hay người bên cạnh hôm nào,
Nghe anh lại hứa những bao lời tình?
Nếu em là đóa hoa xinh,
Sao anh nỡ bước lặng thinh lạnh lòng?
Ngày mai tóc trắng như sông,
Anh còn nhớ đến mối hồng năm nao?