Lan man

Thỉnh thoảng mình vẫn nghe lại những bản nhạc đã cũ. Đặc biệt là một đêm mưa như đêm nay. Nghe đài báo bão mà thấy cái sự mưa gió khi ở trong một gian phòng nhỏ, gõ lạch cạch những dòng này thật hạnh phúc (dù cho nhà cửa đang sửa bề bộn, bụi bặm -theo trend thì là khó chệu vô cùng) so với những người hằng năm vẫn gồng mình với bão với lũ. Ai (hẳn là vậy) cũng đều có những áp lực riêng! (Lâu quá không viết nên hình như văn chương chữ nghĩa đã trôi theo cơn gió đến tự miền xa nào.)

…Những bản nhạc cũ như những người bạn thân thiết, luôn ở bên cạnh, mang lại cảm giác bình yên và hoài niệm. Đêm mưa, tiếng mưa rơi tí tách ngoài cửa sổ như hòa cùng giai điệu của những bài hát xưa, tạo nên một không gian thật đặc biệt. Loài người là kẻ cô đơn và sợ sự cô đơn nên bấu víu vào cảm xúc mà tìm nhau tựa nương?

Ngoài kia, những giọt trời mang theo bao nỗi lo âu?

Lan man
Chuyển lên trên